[codeplay]
[/codeplay]
[loi]
Đôi khi một bản nhạc nhẹ nhàng nhưng nó như một cú hích thật mạnh vào chỗ sau thẳm nhất mà ta vẫn giấu kín.
Đôi khi chẳng muốn khóc khóe mắt cay cay nhưng không thể kìm chế hai hàng lệ rơi xuống.
Đôi Khi nghĩ rằng mình đủ mạnh mẽ để vượt qua những khó khăn nhưng thật ra ta chẳng thể đủ mạnh mẽ để đối diện với chính nó.
Đôi khi ta thả trôi những cảm xúc đơn giản vì những thứ ta không thể giữ được thì hãy để nó trôi đi.
Đôi khi cứ nghĩ quá khứ tưởng chừng quá khứ bị lớp bụi thời gian phủ lấp nhưng một ngày nó hiện về mới toanh như ngày ban đầu.
Đôi khi bước trên đường đời thênh thang ta giật mình vì một bóng dáng quen nhưng khi lại gần ta mới biết đó là ảo giác.
[/loi][casi]Truyện Vui[/casi]